Dãy phố mỗi cửa hàng rộng 1m2 tồn tại 40 năm giữa Hà Nội

e9d5f9acfa.jpeg

Giống như những con phố khác ở Hà Nội, hoạt động trao đổi trên phố Lương Định Của (Đống Đa) cũng sầm uất, rộn rịp từ sáng tới đêm. Thế nhưng, nếu xem xét kỹ, người đi đường sẽ không khỏi kinh ngạc, bởi suốt từ ngã ba phố Lương Định Của giao với phố Hoàng Tích Trí chỉ toàn là những khu chợ siêu nhỏ .

Theo quan sát, dãy khu chợ trên con phố này bán buôn đủ các mặt hàng, từ đồ điện tử, điện gia dụng, đồ ăn, hoa quả tươi,… cho tới khu chợ cầm đồ. Điểm phổ biến của những khu chợ trên là khá nhất thời, với mái lợp bằng tôn, vách ngăn tường bằng tôn và quy mô khá hạn hẹp.

Cụ thể, chiều dài mặt tiền của các khu chợ chỉ từ 1-2 mét, sâu 1-1,2 mét, thậm chí có khu chợ sâu chỉ 0,5 mét.

Một dãy 40 cửa hàng siêu nhỏ, siêu mỏng trên phố Lương Định Của.

Một dãy 40 khu chợ siêu nhỏ, siêu mỏng manh trên phố Lương Định Của.

Thế nên, phần quy mô chật hẹp đều được tận dụng tối đa để giới thiệu hàng hóa, vừa chất đống dưới đất vừa treo kín cả mái nhà. Chủ hàng kê ghế ngồi ngoài vỉa hè, còn khách muốn xem chỉ có thể đứng bên ngoài ngó vào, lấy tay chỉ trỏ. Lý do dễ chơi: bên trong khu chợ không còn lấy một chỗ trống để bước chân vào.

Ông Trung, chủ một khu chợ quy mô chưa đầy 1,5 m2 trên phố Lương Định Của, san sớt: “Ở những phố khác, khu chợ siêu mỏng manh hình thành là do mở mang đường. Nhưng riêng phố này, từ khi mọc lên tới giờ các khu chợ đã siêu mỏng manh rồi”.

Ông kể, cách đây khoảng 40 năm, một bên của phố Lương Định Của là khu cộng đồng, còn một bên là ruộng rau muống. Thế rồi, khu đất ruộng rau muống được quy hoạch xây trường măng non Kim Liên (tên trường hiện giờ).

Chiều dài mặt tiền của mỗi cửa hàng trên phố này chỉ từ 1-2 mét.

Chiều dài mặt tiền của mỗi khu chợ trên phố này chỉ từ 1-2 mét.

Chiều sâu cửa hàng rộng nhất chỉ khoảng 1 mét.

Chiều sâu khu chợ rộng nhất chỉ khoảng 1 mét.

Thậm chí, có cửa hàng sâu chỉ khoảng nửa mét.

Thậm chí, có khu chợ sâu chỉ khoảng nửa mét.

Lúc nghe có quy hoạch xây trường, người dân ở đây đem dây ra căng xí phần mặt tiền. Mỗi người xí 1-2 mét mặt phố rồi dựng khu chợ lên bán buôn. Đến khi xây xong bức tường trường măng non, xác định mốc giới vỉa hè thì cũng là lúc còn chừa lại các khu chợ với quy mô siêu nhỏ.

Từ đó, hình thành cả một dãy gần 40 khu chợ nằm san sát nhau, với quy mô khiêm tốn nhàng nhàng từ 1-2 mét vuông/khu chợ.

“Từ đó tới nay, dãy khu chợ siêu mỏng manh vẫn sinh tồn. Mỗi khu chợ đã thay một vài đời chủ, nhưng chúng vẫn nguyên vẹn như lúc ban sơ. Hàng bốn tuần, chủ khu chợ kinh doanh vẫn nộp thuế hoàn toản”, ông nói.

Không gian cửa hàng được tận dụng tối đa để trưng bày hàng hóa, khách đứng mua chỉ có thể đứng bên ngoài vỉa hè xem hàng.

Không gian khu chợ được tận dụng tối đa để giới thiệu hàng hóa, khách đứng mua chỉ có thể đứng bên ngoài vỉa hè xem hàng.

Chiếc gậy dài hơn 1m là công cụ để chủ cửa hàng móc đồ ra cho khách xem.

Chiếc gậy dài hơn 1m là công cụ để chủ khu chợ móc đồ ra cho khách xem.

Dù diện tích cửa hàng siêu nhỏ, nhưng để mua được cũng mất cả 100 triệu đồng.

Dù quy mô khu chợ siêu nhỏ, nhưng để mua được cũng mất cả 100 triệu đồng.

Trong khi đó, ông Nhu, nhà đất Nguyên Hồng (Đống Đa, Hà Nội) – chủ nhân của 3 khu chợ siêu nhỏ trên con phố này, tiết lậu, nhiều gia đình chỉ đủ ăn, nhưng có nhiều gia đình còn giàu lên nhờ kinh doanh bán buôn tại đây.

Ông Nhu san sớt, 7 năm trước, để mua được 2 khu chợ , một để ông bán trái cây và 1 cho con gái làm tiệm nối mi, sơn sửa móng tay, ông phải bỏ ra gần 300 triệu đồng. Diện tích mỗi khu chợ chỉ khoảng 1,5 mét vuông.

“Đó là giá tôi mua đứt, chứ nhiều người cương quyết không bán, giữ lại cho thuê với giá 6 triệu đồng/bốn tuần”, ông Nhu nói.

Theo Băng Dương

Vietnamnet

Trả lời